top of page

Sống lại từ cõi chết 

Dilak lớn lên trong gia đình theo Ấn Độ giáo. Ngôi làng mà anh sống có rất nhiều người thuộc giai cấp cao, nơi đó  không có một nhà thờ nào. Anh có một câu chuyện lạ lùng mà chúng tôi sẽ chia sẻ với bạn sau đây. Đó là những gì anh  đã kể khi chúng tôi gặp anh tại Nepal. 

“Tôi sinh ra trong một gia đình theo Ấn Độ giáo và rất tôn sùng đạo. Hai mươi năm trước, khi đang đi học thì tôi bị  ốm. Đó là một căn bệnh lạ bên trong đôi chân của tôi và nó kéo dài suốt 6 tháng. Chúng tôi đã cầu nguyện và cúng  dâng cho rất nhiều vị thần Hindu nhưng tất cả đều vô ích. Chúng tôi phải bán đi nhiều phần đất của mình để chi trả  cho những của tế lễ đắt tiền. Ngay trước khi một lễ hội lớn của Ấn Độ giáo diễn ra, tôi đã trút hơi thở lúc 6h tối tại  nhà và mọi người trong gia đình đã ngồi xung quanh thi thể của tôi. Theo phong tục truyền thống đó là toàn bộ gia đình họ hàng phải đến nhà của tôi. Cháu tôi là bác sĩ đã khám nghiệm thi thể tôi và chắc chắn với gia đình rằng tôi  đã chết. Với Ấn Độ giáo, việc lo lễ tang cho một người ngay sau khi chết đó là điều bình thường. Có khi thi thể được  hóa táng chỉ sau một giờ đồng hồ. Tuy nhiên, thời điểm đó là dịp lễ hội nên gia đình tôi chưa thể lo hậu sự trước  khi sang ngày thứ hai.” 

Dilak kể lại câu chuyện một cách chính xác. Anh đã đi hỏi lại những người đã ở xung quanh anh lúc đó và chứng  kiến mọi việc xảy ra để có thể có thêm thông tin chi tiết về chuyện này. Ngày đưa thi thể của anh đi và lễ tang với quần  áo trắng đến nơi hỏa táng đã được sắp xếp vào ngày hôm sau. Cháu của anh là bác sĩ Dhaniram  muốn được nhìn người  chú đã chết của mình trước khi hỏa táng nên Dhaniram đã đến nhà Dilak lúc 6 giờ sáng  hôm sau. Trong khi nhìn người  chú của mình, Dhaniram có một cảm giác kì lạ là điều gì đó đang xảy ra. Anh ta nhận ra hồn của chú đã nhập lại vào thân thể bị chết. Cả bác sĩ và gia đình Dilaks đều khẳng định rằng lúc đó thân xác của anh đã đông cứng và răng đã chuyển màu đen. Sau đó, mọi người đã lấy quần áo ngâm vào nước nóng rồi đặt xung quanh thân thể của anh để tạo ra hơi  nóng. Dần dần sự sống đã trở về với thân xác của anh.   

IMG_4354.JPG

 

Gia đình vô cùng ngạc nhiên và vui mừng tột độ về những gì đã xảy ra. Chính bản thân Dilak không thể nhớ mình trở  về với cuộcsống từ lúc nào cho đến 9 hoặc 10 giờ sáng, nhưng anh lại nhớ rất rõ mình đã trải qua những gì khi linh hồn  của anh rời khỏi thân xác. “Khi linh hồn trút khỏi thân xác lúc 6 giờ tối, tôi có cảm giác như mình đang leo lên một ngọn núi nhưng đó không phải ngọn núi bình thường như hiện có trên đất. Tôi nhớ lúc đó mình mặc bộ đồng phục trường giống như lúc trước khi qua đời và tôi đã đi bộ lên một con đường rất dốc và ngoằn ngoèo. Trên suốt con đường, tôi nhìn thấy rất nhiều người tàn tật là những người không có tay, không có chân, nhưng họ lại không nhìn thấy tôi. Không có ai chú ý rằng tôi đang đi ngang qua. Tôi cứ đi và cuối cùng đã lên được tới đỉnh của ngọn núi. Ở đó tôi thấy một bờ lớn vô tận và không gì có thể so sánh được. Bước đi trên bờ biển, tôi thấy có cái gì đó nhìn giống như con ngựa màu trắng đang chơi đùa trên dòng nước. Nó nhìn thấy tôi và tiến đến gần để tôi có thể nhìn nó rõ hơn. Đúng vậy, đó là một con ngựa. Rồi tôi nghe có tiếng nói: 'Hãy leo lên con ngựa và cưỡi nó.'”Tôi rất ngạc nhiên nhưng rồi cũng leo lên nó. Nó chạy phi qua bờ biển với tốc độ rất nhanh với đầy sự hứng thú. Đột nhiên, cả bờ biển chuyển thành một dòng sông và dòng sông này đã dẫn tôi cùng con ngựa đến nhà của chúng tôi. Nhưng khoảng cách về tới nhà còn một phần tư thời gian thì con ngựa dừng lại. Rồi tôi nghe có tiếng nói với mình là xuống khỏi con ngựa. Tôi trượt xuống và đặt chân phải ở trên mặt đất. Ngay tại giây phút ấy, có cái gì đó màu trắng giống như sữa đổ tràn trên bàn chân của tôi trong khoảng 10 phút khi tôi đang đi bộ về nhà. Sau đó 5 phút trước khi tới nhà, dòng suối chảy từ chân tôi dừng lại. Đó là điều cuối cùng mà tôi nhớ được trước khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau.”  

Sự kiện đặc biệt này xảy ra khi toàn bộ gia đình vẫn đang theo Ấn Độ giáo. Tuy nhiên, lúc đó chân của anh vẫn chưa được lành hoàn toàn. Ngay sau khi hôn mê, anh thấy chân bị sưng phồng lên. Vài tuần sau đó, anh được đưa vào bệnh  viện và sau cuộc phẫu thuật cuối cùng anh bình phục tốt hơn. Kinh nghiệm việc sống lại từ cõi chết khiến Dilak tin rằng  có một cuộc sống tâm linh sau khi chết. Anh cũng chắc chắn rằng có một Đức Chúa Trời thật và đó không phải là một  trong các vị thần của Hindu mà anh từng biết lúc đó. Vì vậy, Dilak đã bắt đầu tìm kiếm một Đức Chúa Trời chân thật.  

 

Anh bắt đầu tìm hiểu về những tôn giáo khác nhau. Đầu tiên, anh tìm kiếm các lời kinh dạy Hindu trong nhiều năm,  nhưng anh không thể nào tìm được vị thần mà anh đang tìm kiếm cũng như anh không có được sự bình an trong lòng. Sau đó anh tìm hiểu sang kinh Qur’an của hồi giáo và anh đã đọc rất nhiều bản khác nhau. Một trong những bản  dịch, anh tìm thấy một câu nói rằng: “Trước khi Đấng Cứu Thế đến, không có gì được hoàn thành.” Thế nhưng, kinh  Qur’an cũng không làm cho anh được thỏa lòng nhưng từng từ trong câu này lại đọng lại trong tâm trí của anh. Dilak đi  đến quốc gia Qatar để làm việc như một người lao động di cư giống như rất nhiều người dân Nepal phải làm. Tại đó,  anh gặp một Cơ Đốc Nhân chia sẻ với anh về phúc âm. Dilak cũng chia sẻ suy nghĩ tôn giáo của anh cho người đàn ông  này và hai người họ đã thường xuyên nói chuyện với nhau sau đó.  

 

Cuối cùng, anh bạn Cơ Đốc Nhân nói với Dilak rằng chính Chúa Giêxu là Đấng Cứu Thế mà anh đang tìm kiếm. Dilak  cầm lấy cuốn Kinh Thánh và nói: “Khi đọc cuốn sách này tôi hiểu rằng tất cả những gì tôi từng  đọc về Đấng Cứu Thế  và về  sự cứu rỗi trong các cuốn kinh tôn giáo khác đều nói về Chúa Giêxu Christ. Tôi đã tiếp nhận Ngài là Chúa của tôi  và tôi được báp-têm ngay tại Qatar vào ngày 11 tháng 11 năm 2011. Sau nhiều năm tìm kiếm về điều  này, tôi đã tìm  được điều mình cần.” 

15996145_10209532360760823_1340339526_n_
bottom of page